Ta thấy đã đủ ớn rồi.Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết.Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may.Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có.Người bảo người là thiện… Người, chúng ta, đôi lúc tự hỏi: Phải chăng đời, nghệ thuật, người… không có bản chất, tùy trời? Như thế có vẻ duy tâm.Chỉ còn dòng máu là hoang dã.Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.