Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Người rỗng như không có lực.Họ nào có tội tình gì.Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn.Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước.Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh.