Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình.Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả.Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.Giữa đầm lầy thông tin.Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa.
