"Xin ông Edward Vermylen chú ý.- Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng.Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói:Ông Cohan công việc bề bộn là như vậy mà không ngày nào quên, sáng một lần, chiều một lần, gọi điện thoại hỏi thăm tin tức mẹ.Ngồi bên trái tôi là ông Grammond, bạn cũ của tôi; ông này đã nhiều năm nghiên cứu Shakespeare.Nhớ được tên đó, đọc nó được một cách dễ dàng, tức là khen người đó một cách kín đáo và khôn khéo.- Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không?Trong những trường hợp thuận tiện nhất, cũng đã khó mà sửa được ý kiến của người khác.Chính bà cũng biết vậy nữa.Để cho họ tin rằng, chính họ phát khởi ra ý kiến mà bạn đã dẫn khởi ra cho họ.
