Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình.Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu.Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.Nhưng bác ta không tin.Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó?Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình.Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời.Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).