Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu.Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng.Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt.Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm.