Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõmLúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen.Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì.Tập về thấy tốn nhưng cũng đáng.Và vì thế, nó mạnh hơn.Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy.Xôi em để trong lồng bàn.Mất chứ không phải biến mất.Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn.(Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng).