Trong khi tôi đang đứng ở hành lang hơn bốn mươi lăm phút, chờ đợi nhân viên chủ trì hội nghị sắp xếp lại trật tự, một quý ông có vẻ đạo mạo đi ngang qua.Gần đây, trong lúc đang tập trên xe đạp đứng ở câu lạc bộ thể dục, tôi tình cờ lướt mắt qua một tờ tạp chí dành cho phụ nữ trẻ.Họ gia cố bộ mặt bằng cách làm cho nó chai cứng, họ đánh bóng tâm đen của họ để cho nó dễ ưa hơn.Tôi quyết định thúc ép ông ta: tôi yêu cầu ông ta có một cam kết.Không có sự ủng hộ của những nhân viên, các doanh nghiệp sẽ khó mà cạnh tranh nổi trong thị trường khốc liệt ngày nay.Tôi không tin vào thời điểm viết Hậu Hắc Học, bản thân ông Lý Tôn Ngô nhận thức một cách rõ ràng toàn bộ chiều rộng và chiều sau của chủ đề này.Tôi tiếp nhận sức mạnh tiêu cực đó, cảm nhận nó trong khắp cơ thể và ném nó trở lại cho họ.Làm sao điều này có thể là đúng đối với ta? Ta không mong đợi chiến thắng, cũng không phải những quốc vương, hay những lạc thú, bởi vì để có được những điều này ta phải giết những người họ hàng của chính mình, những bậc trưởng thượng và những người hảo tâm.Tôi đang đe dọa anh vì tôi không có lựa chọn nào khác; tôi không còn con bài nào nữa.Nếu bạn nghĩ cuộc đời bạn là một gánh nặng và bạn căm ghét nó, tôi sẽ không cố thuyết phục bạn từ bỏ ý nghĩ ấy.
