trong khi không gian là lãnh địa vô niệm tĩnh lặng và sâu thẳm vô biên, thì cái tương đương nội tại của thời gian chính là sự hiện trú, là tri kiến về cái Bây giờ vĩnh hằng.Bạn trở thành vừa là nạn nhân vừa là thủ phạm.Nhưng căn nguyên của sự thôi thúc này lại thuộc tinh thần: đó là lòng khao khát chấm dứt sự phân ly đối đã, để quay về trạng thái toàn vẹn.Có nghĩa là lưu trú toàn triệt để ở cơ thể bạn.Bạn sẽ mang gánh nặng sợ hãi, xung đột, rắc rối, và đau khổ.Sau đó, dần dà tập trung nhiều hơn vào cảm nhận.Cuộc du hành bên ngoài của bạn có thể dài đến cả triệu bước; nhưng cuộc du hành nội tại chỉ có một: bước đi bạn đang thực hiện hiện ngay bây giờ.Nó không còn đụng phải “bức tường” rắn chắc bên trong bạn nữa.Trong các tình huống khẩn cấp đe dọa đến tính mệnh, sự chuyển biến ý thức từ thời gian thành hiện trú đôi khi xảy ra một cách rất tự nhiên.Vâng phục không phải là yếu đuối.