Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả.Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách.Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất.Truyền hình trực tiếp thì đã sao? Sự khách khí trong giao tiếp là như thế nào? Tất cả đều không quan trọng bằng sự cởi mở chân thành để người với người xích lại gần nhau.Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm!Sâu xa hơn, chúng ta sẽ thấy những nỗi ám ảnh có tác hại to lớn thế nào.điều này cho thấy rằng anh ấy không chỉ hát hay mà còn hiểu sâu sắc nội dung bài hát.Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet).Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?.Tôi tập đọc cho thật truyền cảm.