Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.Thi thoảng viết nhưng không tiện.Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ.Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.Thôi, năm nghìn đi ạ.Sự im lặng cũng rưa rứa.Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.