Theo một cuộc nghiên cứu trên 13.Các mục tiêu trong cuộc sống phải nên đồng hướng và nhất quán.Nếu so sánh hiện tại của mình với những khoảng khắc tuyệt vời nhất đã có, bạn sẽ cảm thấy nuối tiếc bởi những giây phút tuyệt vời ấy không thể nào quay trở lại.Sự khác biệt thật sự nằm ở chỗ các vấn đề đó được nhìn nhận tích cực hay tiêu cực - và người hạnh phúc thường đánh giá các sự kiện ngay cả trong những lần vấp ngã theo hướng tích cực nhất.Thay vì kéo dài đến quá nửa đêm như năm ngoái, các trận bóng năm 1998 thường chấm dứt trước 11h30.Khi sống mà không có mục đích cụ thể hay sống vị kỷ, 70 trong số 100 người cảm thấy cuộc sống của mình bấp bênh và vô nghĩa, còn khi có một mục tiêu cụ thể, dám hành động và biết chia sẻ thì gần 70/100 người lại cảm thấy hài lòng và cảm nhận được niềm vui và ý nghĩa của cuộc sống.Đôi khi họ còn thi vị hoá nỗi buồn, hay nói một cách khác, họ không dám dũng cảm từ bỏ nỗi đau mà muốn mang theo nó suốt đời với những lý giải mà theo họ là có lý.Người xưa từng nói: "Có hai người tù buổi tối thường nhìn qua khung cửa sổ, người lạc quan nhìn thấy các vì sao và ước mơ sẽ có ngày được tự do, còn người bất hạnh chỉ nhìn thấy các song sắt giam cầm".Và thật đáng thương cho những người không biết gìn giữ ký ức đẹp hay không có gì để nhớ về cả.Bọn trẻ biết rằng luôn phải tuân theo một số nguyên tắc nhất định nhưng chúng vẫn có thể nghĩ ra một cách nào đó để đạt được những gì mình muốn.