Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí.Một số cô bạn cùng lớp cũng thế.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ.Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức.