Sợ hãi phát sinh ra sao, và tại sao có quá nhiều sợ hãi trong đời sống con người? Và chẳng phải một vài trường hợp sợ hãi dù sao cũng chỉ là một lối tự vệ lành mạnh đó sao? Nếu không sợ lửa, có lẽ tôi sẽ mó tay vào lửa để bị bỏng.Tình yêu không tùy thuộc vào một ai đó, hay một hình tướng bên ngoài được.Không có bất cứ sự cứu rỗi nào trong thời gian.Do bản chất vô phân biệt của nó, thật khó lòng tìm ra được một cái tên để miêu tả chính xác các xúc cảm này.Chỉ những người đang ở trong tình trạng tiêu cực sâu sắc, cảm thấy thực sự rất tệ hại, mới gây ra một thực tại như vậy, một thực tại phản ảnh cách cảm nhận của họ.Mi chẳng hơn gì một con vật”.Chỗ đó nằm trong lãnh vực thực dụng của cuộc sống thường ngày.Nó được diễn tả như là giáo lý “hành động hiến dâng”.Hãy cảm nhận không chỉ nỗi thống khổ, mà còn nhận biết “con người đang quan sát”, chủ thể đang thầm lặng quan sát.Khi ấy người hành khất mới cố cạy cái nắp thùng cũ kỹ ra.
