Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi.Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.Bạn ghét sự đợi chờ.Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng.Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy.Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?Đơn giản bởi đời sống vốn dĩ đã quá tàn nhẫn.Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.