Bác trai nghiện thuốc lào, hứa bỏ mãi không được.Bóng đèn thì bình thường, không cần kể.Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.Lại đánh một canh bạc nữa.Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại.Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi.Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.
