Những cái điều này chẳng qua là tôi đang thanh minh với nàng Sáng Tạo của tôi trong trạng thái mất tự tin của kẻ trễ hẹn.Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.Nhưng bác ta không tin.Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật.
