Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng.Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán.Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình.Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang).Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở.Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ.Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình.Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.