Không biết bác có nhớ chuyện này không.Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.Tôi vẫn không nói lời nào…Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt.Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.