Bác ấy chỉ là một bà nội trợ hiền lành không hề biết kinh doanh là gì.Tôi coi mọi vấn đề phải đương đầu như những cuộc thử sức xem mình có đủ bản lĩnh và năng lực để chiến thắng nó hay không, từ đó tôi cảm thấy vui sướng khi mình là người chiến thắng, đánh bại thách thức đó.Ngoài điện nước, còn một nhu cầu không kém quan trọng khác là điện thoại.Có lần, tôi đang liên hệ để bán bột khoai mì cho công ty Mitsui của Nhật thì ông Somsak, nhân viên của Mitsui gọi điện đến để kiểm tra.Tôi ngồi nghe các cuộc nói chuyện chỉ với một tai, còn tai kia dành cho tiếng nói từ trái tim mình về những ước mơ trong tương lai, cho đến khi cuộc họp kết thúc.Họ là những người Đài Loan định cư tại Mỹ, thuộc những gia đình khá giả.Tôi nêu gương và dạy dỗ các em không được đua đòi, nhất là trong khi còn đi học.Tôi tranh thủ những ngày nghỉ tự tay sắp xếp, trang hoàng văn phòng.Không chần chừ, tôi viết thư bằng tiếng Hoa giới thiệu công ty của tôi và gửi bưu điện hỏa tốc đến các công ty tại Đài Loan và Hồng Kông.Tôi nghĩ rằng khi đã cùng nhau đi trên một chiếc thuyền thì mọi người phải chung lưng đấu cật với nhau, “chia cay sẻ đắng, chia ngọt sẻ bùi”.