Nói đoạn ông rút chiếc ví ra và đưa cho tôi xem một tấm thiếp nhỏ nằm bên trong đó.Chính điều chúng ta chọn để nghĩ và chọn để làm mới là quan trọng hơn cả.Hãy làm cho nó trở thành một thói quen.Ở tuổi 45, cô trở lại trường sau một thời gian dài nghỉ học.Do chúng tôi dạy cùng một bộ môn và cùng một nhóm chuyên môn nên chúng tôi gặp nhau hàng ngày.Viết về những điều bạn đã làm, về cảm giác hiện tại của bạn, về mục tiêu và về điều bạn sẽ làm sắp tới.Các sinh viên nhận thấy rằng:Chỉ là tìm được điều mà tôi đã từng mãi kiếm tìm, đó là sự bình yên trong tâm hồn và cảm nhận được giá trị của bản thân.Trên đầu trang thư là hàng chữ: Mục Tiêu Là Ước Mơ Có Thời Hạn.Mọi người đều làm như thế ở một chừng mực nào đó.
