Khi bật ti-vi, tôi thường xem các chương trình thể thao.Bây giờ mới là điều thú vị.Trước hết, trong mọi trường hợp, tôi đều không có ý định miệt thị người nghèo hay thiếu thông cảm với hoàn cảnh của họ.Một năm sau, tôi nhận được e-mail của ông với nội dung như sau: “Chương trình đào tạo đã hiệu quả không ngờ, chỉ có điều tôi đã mắc một sai lầm.Chúng tôi đã thi đấu tốt, nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng.Sau đó, tôi trình diễn cách cắm mũi tên vào cổ họng và nhờ một người khác dùng tay ấn mạnh vào đầu kia.Họ thậm chí còn không bán vé xổ số.“BẰNG QUYỀN NĂNG CỦA MÌNH, TÔI CHÍNH THỨC TUYÊN BỐ ‘BẠN XỨNG ĐÁNG’ KỂ TỪ THỜI ĐIỂM NÀY CHO ĐẾN MÃI VỀ SAU!”Còn trong kinh doanh, bạn đã từng nghe về một kẻ bỏ tiền đầu tư vào một mảnh đất ở tận nơi khỉ ho cò gáy vùng ngoại ô, và mười năm sau có một tập đoàn lớn quyết định xây trung tâm mua sắm hay cao ốc văn phòng trên mảnh đất đó? Nhà đầu tư này trong phút chốc trở nên giàu có.Trong khi đó, vấn đề thật sự là, và luôn luôn là, nỗi giận dữ giữa họ với cha mẹ mình.
