Tôi đã mắc phải một lỗi không sao tha thứ được là đã chỉ cho một vị rất có danh và học rất rộng rằng ông ta lầm".Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ.Những cái chúng ta muốn là:Tại sao vậy? Tại ta được tự đắc rằng đã thành thật và can đảm tự thú."Chúng ta thường tự nhiên thay đổi ý kiến dễ dàng mà không cảm động chút chi hết.Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết.Tôi hiểu rằng những lý lẽ mà tôi dùng từ trước tới nay hoàn toàn vô ích.Trong cuốn "Làm sao dẫn dụ hành động của loài người" giáo sư Overstreet nói: "Một câu trả lời "không" là một trở ngại khó vượt nổi.Tôi đoán sai thì đây ông cứ chặt tay tôi đi.Riêng tôi, tôi đã phải phấn đấu trong một phần ba thế kỷ trước khi thấy ló ra ánh sáng của chân lý này; "Dù người ta có lỗi nặng tới đâu, thì trong 100 lần, có tới 99 lần người ta cũng tự cho là vô tội".