Bạn hãy lấy chiếc cầu bàn là (ironing board), vật dụng thứ tư.Aristotle được xếp vào loại “nhà biếm họa” sau cùng.Chúng ta sẽ nhớ họ cho dù bài thuyết trình của họ có ấn tượng hay không.Như chúng ta đã nói, cách ghi nhớ là tạo ra cách thức tập luyện dần dần và liên kết các liên tưởng tương tự như các Pavlov đã làm.Ta có thể lấy nó trong bốn năm, năm năm hay mười năm, điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào chính chúng ta.Có một người đã dùng tấm danh thiếp của tôi để xỉa răng, tôi cảm thấy thật sự bị xúc phạm.Như chúng ta đã nói lúc trước: “Così fan tutti” – “Họ đều làm thế”.Một lần nữa, quay trở lại phòng ngủ và cố gắng tìm xem bạn có bỏ sót một đồ vật nào không.Danh sách này được khắc ghi trong trí nhớ dài hạn và chính nó sẽ làm nên những điều kì diệu.Hãy cầm cuốn sách của bạn và ra bãi biển (hoặc bờ hồ) vào lúc hoàng hôn.