Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!".Thế mà trong một trăm người, thì có tới chín mươi người không biết đến, trong chín mươi chín trường hợp.Lincoln xấu hổ lắm, làm thinh ngồi trơ trên ghế trong khi bà chủ trọ đem chiếc khăn mặt ước lại chùi má và quần áo ông.Như vậy, khi coi lại, mau và dễ thấy hơn.Tôi đoán sai thì đây ông cứ chặt tay tôi đi.Và đàn bà không hiểu được tại sao đàn ông không đối đãi với mình một cách lịch sự, khôn khéo để được lợi cho họ.Ông có cách không buộc trả lời mà chúng cũng trả lời lập tức."Tại sao ông không cậy ông bạn tôi, Cleveland Rodgers, nhà xuất bản tờ Brooklyn Eagle? Hoặc ông Guy Hickock? Ông ấy đã viết báo 15 năm ở Paris và biết rất nhiều chuyện thú vị.Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được".Câu phương ngôn này của họ phải được dán trong nón chúng ta đội: "Người nào không biết mỉm cười, đừng nên mở tiệm".