Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Đó, thái độ của thầy phải như vậy.Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm.Thành thử chúng tôi không thể .Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.Tôi la lớn lên như vậy.
