Nhà văn bỗng cảm thấy buồn.Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn…Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình.Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói.Đốt xong thấy người hơi nhẹ.Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác.
