Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối.Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm.Như một người đồng sở hữu biết điều.Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê.Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.Đừng làm mọi người buồn lo.