Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ.Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình.Chẳng có gì đáng bực cả.Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn.Bịt tai lại, im lặng, là xong.Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không.Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.
