Mỗi bất hạnh cũng “cần” có một quá khứ và tương lai.Một cái thì thuộc về hình thức, còn cái kia thì thuộc về bản chất.Trí năng của bạn luôn hiện hữu trong một trạng thái “chưa toàn vẹn” và do đó luôn luôn có sự tham cầu, mong muốn để có thêm một cái gì đó.Đối với tự ngã, đây là một ý nghĩ rất kinh khủng.Đối với tự ngã, cái Tôi là tích cực hay tiêu cực là chuyện không thành vấn đề.Bạn khám phá ra rằng một kẻ chán đời không phải là bạn.Chính tâm thức đó hành động, hướng dẫn, và làm những công việc cần làm.Nhưng phải mất một thời gian khá lâu tôi mới tìm ra được một cụm từ thích đáng – “Sức mạnh của tĩnh lặng”- để dùng làm tựa tiếng Việt cho cuốn sách này.Khi bạn nói: “Tôi muốn hiểu thêm về mình”.Khi bạn hoàn toàn chấp nhận giây phút này, khi bạn không còn tranh cái với những gì đang có mặt, khuynh hướng suy tư sẽ giảm dần và thay vào đó bằng một sự trầm tĩnh rất sáng suốt.
