Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười.Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Híc, đã hai năm rồi, ta vẫn là một thằng nội trợ tồi.Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới.Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình.Cần quái gì sự thật và lí do.