Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất.Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó.Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng.Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Quá nhiều lí do để sống.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Còn điên hoặc chết ư? Nói dối.