Nã Phá Luân thì tin như vậy.Mãi tới gần đây, chúng tôi vẫn báo tin buồn đó cho những người bị hy sinh bằng cách này: Ông Smith, mời ông ngồi xuống.Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải.Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó.Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa.Điều đó ai mà không biết, can chi phải nhờ tới ông.Rút cuộc, cái com-măng ghế chín vạn mỹ kim đó ai được lãnh, chắc bạn đã hiểu.Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này.Nhà kỹ nghệ giữ lời hứa và tòa nhà cất xong đúng hẹn.Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó.