Ý muốn đó có nhiều tên.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.000 đồng một năm mà chi tiêu vẫn thiếu hụt thì đời không vì vậy mà nhất định là phải lúng túng; xắn tay áo lên, gắng sức kiếm thêm thì quỹ chi thu sẽ thăng bằng.Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.