Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Và lại thấy quyển sách bị xé.Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ.Hắn biết vì hắn đã từng.Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch.Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.
