Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo.Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.Và dễ sống hơn một chút.Còn anh thì vẫn phải sống.Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả.- Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu.Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.