Vì mải giúp những người khác khổ sở hơn mình nhiều, nên tôi quên hẳn tôi đi.Mà các sinh viên đại học đều biết rằng: "Tạo hoá ghét sự trống rỗng lắm".Tôi không kể chuyện ông "X", ông "Y" nào, hoặc "một người quen ở Ohio" cho bạn nghe đâu.Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ.Tính cách nào? Bằng cách đọc cuốn Làm sao tính được may rủi của Oswald Jacoby, một nhà quyền uy về môn "bridge" và "phé", một nhà toán học về bực nhất, một nhà chuyên môn về thống kê và bảo hiểm.Bà tận hưởng cái thú ngấm nghía bót xà bông và chim bay và bà kết luận bằng câu này: "Thưa Chúa, Cha chúng con ở trên trời, con đội ơn, con đội ơn Cha đã thương con dường ấy".Càng trông họ, tôi lại càng nhớ những năm sung sướng đã qua.Tại đó tôi sống dễ dàng với vài Mỹ kim mỗi tháng, vì sau chiến tranh thứ nhất, ở đây có sự làm phát giấy bạc.Vậy nguyên nhân của chứng thần kinh thác loạn là gì? Không ai biết được đủ hết.Ta chẳng dại gì mà nghe.